Nhìn người dưới thân toàn thân ửng hồng, mi mắt nhắm hờ, môi hơi sưng đỏ. Chỉ có thể rên rĩ theo từng cú va chạm của mình. Mặc Triều Bạch không thể dừng lại, tiếp tục cúi người mải miết rong ruỗi trên người Mạch Ngôn.
"Đừng.."
Mặc Triều Bạch để lại một vệt nước trên ngực Mạch Ngôn, mắt lóe lên tia sáng giảo hoạt hôn vào cằm Mạch Ngôn.
"Đừng cái gì.. muốn ta dừng lại!"
Mạch Ngôn hé đôi mắt còn phủ một tầng sương của mình nhìn người trên cao.
"Không.. ta!"
Mặc Triều Bạch nào để cho Mạch Ngôn được nói hết câu, đã cúi đầu tiếp tục ngậm lấy cánh môi của Mạch Ngôn. Vừa liếʍ ʍúŧ, vừa không ngừng chuyển động ra vào trong cơ thể Mạch Ngôn.
Mặc Triều Bạch đẩy nhanh tốc độ, khiến cho từ trong miệng Mạch Ngôn không ngừng phát ra những tiếng ngân nga.
"A!"
Đến khi hai người tạm thời ngừng lại, Mạch Ngôn đã rúc trong ngực Mặc Triều Bạch. Toàn thân đều xuất hiện dấu hôn sâu, đậm nhạt chen chúc nhau. Mặc Triều Bạch hài lòng vuốt nhẹ lên những vết hoan ái đó. Cúi đầu hỏi người trong ngực.
"Có thích không?"
Mạch Ngôn đỏ mặt hôn lên môi Mặc Triều Bạch một cái.
"Thích!"
"Muốn nữa không?"
Mạch Ngôn tát vào ngực Mặc Triều Bạch.
"Từ tối hôm qua đến bây giờ đã quá trưa rồi, người vẫn còn sức lực sao?"
"Chỉ cần Mạch Ngôn muốn, ta tùy thời đều tận tâm phục vụ."
Lại cúi đầu hôn Mạch Ngôn một lúc.
"Ta vẫn chưa thấy no!"
Mạch Ngôn nhéo má Mặc Triều Bạch.
"Người thật là thừa tinh lực a!"
"Chỉ cần bên cạnh ngươi, ta lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-chien-than/951165/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.