Lục Thủy đã tỉnh dậy đang ngồi gặm đùi gà một cách ngon lành. Mộ Khanh Trần đi xuống sau bếp nấu một ít nước nóng, lát sau bưng lên một bình trà thơm lừng.
Trời đã tối mịt, tuyết lại bắt đầu rơi giờ phút này được uống trà nóng đúng là điều tuyệt vời nhất. Mặc Triều Bạch kéo Mộ Khanh Trần ngồi cạnh bên mình cầm lấy bàn tay đang đỏ ửng vì nóng của Mộ Khanh Trần.
"Nóng như thế sao không nói ta bưng hộ!"
Mộ Khanh Trần rút tay ra muốn rót cho Mặc Triều Bạch một ly trà.
"Chỉ là chút chuyện nhỏ, không hề gì!"
Nhưng Mặc Triều Bạch đã nhanh hơn cầm lấy ấm trà.
"Để ta!"
Sau đó rót vào ba chén trò nhỏ. Đẩy nhẹ một ly đến trước mặt Lục Thủy, còn mình cầm lấy một ly thổi một lúc rồi đưa cho Mộ Khanh Trần.
"Cẩn thận kẻo bỏng!"
Lục Thủy thấy thế không nhịn được mà chê trách từ tận đáy lòng.
"Thật là cưng chiều hết chỗ nói!"
Mộ Khanh Trần quăng cho Lục Thủy một ánh nhìn sắc bén.
"Liên quan gì đến ngươi!"
Miệng vừa nhai gà nhưng Lục Thủy vẫn không ngừng phê phán Mộ Khanh Trần.
"Mặc huynh không nên cưng chiều cái tên Mộ Khanh Trần này như vậy. Vẻ ngoài hắn có vẻ mong manh nhưng thực chất là hổ đội lốt mèo đó. Huynh không cẩn thận coi chừng bị ăn sạch đấy!"
Mặc Triều Bạch quá quen với màn đấu khẩu của hai người, y chỉ cười mà không nói gì. Ăn no nê chùi tay sạch sẽ rồi, Lục Thủy mới cầm ly trà lên uống một ngụm.
"Thật là mỹ vị nhân gian!"
Đợi Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-chien-than/951143/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.