Lần này, anh sẽ không cô đơn nữa
Gian phòng rơi vào im lặng, hai người nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng, Diệp Phi nhẹ cong mắt cười. Anh không đồng ý, cũng không từ chối, chỉ nói:
"Ôi chao, tôi hơi động lòng đó."
Giản Linh Tây khẽ cụp mắt:
"Vinh hạnh của tôi."
"Nhưng mà..."
Diệp Phi chuyển hướng. Anh nghiêng người nằm trên giường, một tay chống đầu một tay đặt bên người, đầu ngón tay vô thức gõ theo mạch suy nghĩ. Anh hỏi:
"Tại sao?"
"Hửm?"
"Tại sao cậu lại muốn ở chung với một người không có thực lực, chỉ thích ngủ, còn là một tên hay gây rắc rối? Trước đó rắn nhỏ cậu bảo rằng mục đích cậu cứu chúng tôi không đơn giản, cậu cũng có điều mình muốn. Vậy bây giờ thì sao? Đưa tôi đi cùng là vì tôi có thứ cậu muốn à?"
Ngoại trừ những tên ngốc như pudding tốt bụng ra, Diệp Phi không tin trên thế giới này sẽ còn có ai tốt bụng với người khác mà chẳng có lý do. Rõ ràng, Giản Linh Tây không thuộc vế trước.
"Chẳng phải tôi vừa nói lý do rồi sao?"
Giản Linh Tây ngược lại rất thong thả:
"Sói ở cạnh thỏ sẽ mang lại rắc rối cho thỏ. Một con sói phải ở cùng với một con sói khác. Tôi thích ở bên cạnh thầy Diệp, chúng ta là đồng loại mà, không phải vậy ư?"
"Nghe rất có lý. Chẳng qua nếu lời này bị người đi trước là Ngôn Cận nghe thấy, rằng Tổ đặc vụ Tử Thần các cậu nói mình là đồng loại với Hội liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3620647/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.