NPC: Y tá B (dạng hợp nhất)
"Nếu thật sự phối hợp điều trị rồi chờ xuất viện như hệ thống nói, đó sẽ là điều vô cùng bất khả thi. Đừng nói là sốc điện, ngay cả điều trị bằng thuốc cũng... Dù sao thuốc cũng không được uống tùy tiện, anh đoán nếu uống thật, giá trị tinh thần có thể sẽ bị giảm. "
Diệp Phi ngáp dài lơ đãng:
"Hẳn là có phương pháp thông quan, nhưng hiện giờ chúng ta chưa tìm thấy..."
Chu Chính Ninh ngẫm lại:
"Ừm, vậy nên phải nghĩ cách giống lần trước, kết true ending? Nên không phải chờ 'xuất viện', mà phải tìm cách trốn đi?"
"Pudding, thật thông minh." Diệp Phi mở lời khen ngợi cậu, anh thở phào: "Một chiếc lồng đầy tội lỗi luôn phù hợp để 'trốn thoát'.
Anh vỗ vào vai Chu Chính Ninh: "Được rồi, anh đi nhé."
"Được... Hả??" Chu Chính Ninh ngơ ngác: "Anh đi đâu?"
"Tìm cửa." Diệp Phi ra khỏi rèm, lại nhìn thoáng qua giấy vẽ trắng tinh của Mạc Hàm: "Nhân tiện, đi xác nhận chút chuyện nhỏ."
"Nhưng đã chín giờ rồi, y tá nói không thể ra ngoài." Chu Chính Ninh cứ nghĩ anh quên mất.
"Điều đó cũng có nghĩa, chỉ cần chúng ta không bị bắt, thì phạm vi trong bệnh viện là tự do." Diệp Phi xua tay, chuẩn bị đi đến cửa phòng.
Chu Chính Ninh cũng chui ra, chạy qua hỏi gấp: "Vậy khi nào anh về?"
"Không biết, anh sẽ gõ cửa."
"Nhưng ban đêm không được mở cửa, em sợ yêu quái tới."
"Vậy thì em ra ám hiệu, anh sẽ gõ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3515208/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.