Chúng ta từng gặp nhau một lần, đúng không?
Trong lúc đang nửa tỉnh nửa mê, Chu Chính Ninh ngửi thấy được một mùi hương rất dễ chịu, là mùi của thảm thực vật được phơi dưới ánh mặt trời.
Ánh sáng rọi thẳng vào mắt, vì vậy cậu hơi nheo lại, giơ tay lên che chắn.
Chu Chính Ninh khó khăn mở mắt ra.
Trước mắt trắng xóa dưới tác động của ánh sáng cực mạnh, vài giây sau liền tan đi, cảnh vật xung quanh cũng dần hiện rõ.
Chu Chính Ninh phát hiện cậu đang nằm trên một bãi cỏ xanh, nơi này giống như hậu viện, được bao quanh bởi hàng rào kim loại màu xanh lục, bên ngoài rào chắn là khung cảnh hư vô.
Ánh sáng trên đỉnh đầu gay gắt đến mức làn da trở nên bỏng rát, cậu giơ tay chạm vào, ngay cả mái tóc cũng nóng lên.
Cậu có hơi ngây ngốc, đỡ mình ngồi dậy nhìn vòng quanh, nhận ra Diệp Phi bên cạnh cách đó không xa cũng đang nằm nhoài trên cỏ.
Về phần những đồng đội khác... hình như họ không có ở đây.
Chu Chính Ninh cũng chưa chơi được nhiều trò, những khu đăng nhập trước đều bị bao quanh bởi bốn bức tường, giống như ở phòng học trước đó.
Nhưng bây giờ...
Chu Chính Ninh bò dậy, chạy qua bên cạnh Diệp Phi ngồi xổm, duỗi tay lắc bả vai anh:
"Thầy Diệp, anh dậy đi dậy đi, sảnh đăng nhập này hình như có hơi lạ."
Cơ thể Diệp Phi đông đưa theo động tác hai cái, không có phản ứng.
Từ trước đến nay anh lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3419424/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.