Ngoài phòng ngủ.
Ban công kí túc nam không có bệ đỡ, vì vậy, sau khi nhảy ra ngoài, Diệp Phi đáp thẳng xuống đất từ lầu ba. Do hơi quá đà mà gần như trượt ngã, nhưng vẫn có thể đứng vững.
Không biết có phải Tần Cảnh nghe nhầm không, lúc Diệp Phi nhảy xuống, dưới sự cường hóa ngũ quan của năng lực, nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn từ trên người anh.
"?" lông mày Tần Cảnh hơi giật giật.
Nhưng chẳng lâu sau, cô nhìn thấy chàng trai này vẫn đứng lên bình thường.
Diệp Phi khom lưng phủi bụi trên ống quần, lúc ngẩng đầu bắt gặp Tần Cảnh đang nhìn anh chăm chú, vậy nên nhướng mày hỏi:
"Nhìn gì?"
"... Ai nhìn anh." Tần Cảnh cứng đờ lia mắt sang nơi khác.
Cô cử động khớp ngón tay, bọn tiểu quỷ tụ lại càng nhiều, cô vô thức lùi đến bên cạnh Diệp Phi.
Diệp Phi giả vờ hít một hơi:
"Lũ quỷ trong phòng ít ra cũng chỉ có ba đến bốn mươi đứa, Tiểu Cao này... cô làm gì mà bây giờ nó lên nhiều vậy?"
Còn là dáng vẻ đang há miệng đầy căm thù.
"Kêu ai đấy? Tiểu Cao là ai?? Tôi họ Tần!"
"..."
Diệp Phi chột dạ nhìn tóc đuôi ngựa cao của Tần Cảnh:
"Xin lỗi, trí nhớ kém."
Tần Cảnh nhịn không được trợn mắt, lười so đo với anh, nhẫn nại giải thích:
"Không biết, tôi không làm gì hết, vừa mở mắt là có quỷ gõ cửa rồi."
Nghe xong, Diệp Phi nheo mắt lại, xem nửa vòng vây quỷ đã được hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/2813801/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.