Lâm Tiêm Tiêm được Diệp Phi ôm lấy.
Vừa rồi ở trong WC tối tăm, Diệp Phi nhất thời bất cẩn bị năng lực của Lâm Tiêm Tiêm xâm chiếm, anh cứ mãi suy nghĩ về quá khứ và chìm đắm vào xúc cảm khó diễn tả, vậy nên cũng không phát hiện Lâm Tiêm Tiêm có gì kì lạ.
Mãi cho đến khi đưa Lâm Tiêm Tiêm về ký túc xá và nghe thấy tiếng kêu to của Chu Chính Ninh, anh mới nhận ra cô gái nhỏ nằm trong lòng ngực mình hơi bất thường.
Anh sửng sốt, nhìn lại Lâm Tiêm Tiêm, chỉ thấy nửa khuôn mặt cô bé toàn là máu.
Máu đọng lại thành một mảng đỏ sậm, từng chút chảy xuống làn da mịn màng, đi qua lông mày một cách dữ tợn, phần chất lỏng trên gò má sền sệt bị tóc che mất.
Bản thân Lâm Tiêm Tiêm lại không có vấn đề gì.
Cô bé ngồi trên cánh tay Diệp Phi, tâm tình rất tốt, nhưng lúc Diệp Phi đẩy cửa bước vào, phát hiện còn vài người đứng trong phòng, cô bé có vẻ suy sụp một chút.
Lâm Tiêm Tiêm cười lạnh nói:
"Thật náo nhiệt."
Diệp Phi thả cô bé xuống, xoa tóc trấn an, tùy tiện tìm trong phòng một cái khăn lông, nhúng ướt rồi đưa cho Lâm Tiêm Tiêm.
Lâm Tiêm Tiêm ngồi ở mép giường, dùng khăn lau vết máu trên mặt.
Ba người trong phòng đồng thời đứng vây quanh cô bé, ánh mắt muốn nói nhưng ngại mở lời.
Lâm Tiêm Tiêm không chịu được nữa:
"Nhìn em làm gì? Nhàm chán, có muốn thêm một chút gia vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/2813793/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.