*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau lần đó, tôi không dám nhắc lại những chữ đại loại như “Phiếu sử dụng vô thời hạn” hoặc “Hôn”. Bây giờ, tôi mới hiểu, lúc đó cảm thấy hôn nhau thì xấu hổ là một suy nghĩ ngớ ngẩn nhưng đã quá muộn. Tôi sao có thể không biết xấu hổ mà nói với Ngân Hách, “tớ muốn dùng phiếu sử dụng vô thời hạn, hôn tớ đi” lần nữa.
“Đang suy nghĩ gì thế? Suy nghĩ chăm chú như thế?”
“À…không…không có gì.”
Tôi im lặng nhìn mặt Ngân Hách, cái cằm thanh tú và làn da trắng mịn. Khuôn mặt xinh đẹp này, nếu hắn giả gái nhất định rất hợp, đôi môi đỏ tươi hấp dẫn, hơn hẳn bất kì cô gái nào.
“Cậu đang làm gì thế?” Ngân Hách hỏi
“Hả? Không làm gì…”
“Hôm nay, cậu uống nhầm thuốc à? Hay là lúc học bù nằm mơ? Sao lại như người mất hồn thế hả?”
“Đúng thế…”
Tôi lắc mạnh đầu. Nhất định là vì nấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện kì lạ. Không chỉ biết có một tên con trai đang yêu thầm tôi, suýt chút nữa bị xe đụng, quan trọng nhất là chuyện hôn Ngân Hách, điều này làm cho đầu óc tôi càng thêm hỗn loạn.
“Có phải cậu ấy sẽ rất buồn không?”
Tôi bất giác nhớ đến chuyện hôm qua, nói một mình. Tôi ngậm miệng mình lại ngay, nhìn qua bên cạnh, cũng may, Ngân Hách hình như không nghe thấy. Tôi lúc này mới thở nhẹ nhõm. Bấy giờ, Ngân Hách hỏi tôi:
“Lúc nãy, cậu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-san-ac-quy/728104/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.