Kỷ Tiểu Yêu quét liếc mắt một cái nhìn card, mặt xoát cái hồng đến tai.
Chính mình cũng chỉ mua qua một lần dây thừng mà thôi, chủ quán sao lại tặng đồ?
Nhặt còng tay lên —— cũng nặng lắm.
Trở về nhà dùng máy vi tính tiếp tục soát tội phạm truy nã, không thể tìm được trang web hữu dụng.
Trong lòng có chút buồn bực, muốn tìm người trò chuyện.
Kỷ Tiểu Yêu liền mở ra võng điếm nhà kia, gửi tới một cái tin: Còng tay đã nhận được, cảm tạ.
Đợi mấy phút, chủ quán mới trả lời: Đừng mẹ nó khách khí.
Tên tài khoản chủ quán là cảnh thúc lãnh khốc. (chú cảnh sát nạnh nùng:)))
Giọng nói ngược lại phù hợp loại thân phận cửa hàng này.
Kỷ tiên sinh: Anh thật sự là cảnh sát phải không?
Cảnh thúc lãnh khốc: Phí lời.
Kỷ tiên sinh: Vậy anh có biết gần nhất XX thị có tội phạm truy nã hay không?
Qua mấy phút.
Cảnh thúc lãnh khốc: Biết a, cậu đối với tội phạm truy nã cảm thấy hứng thú sao, khẩu vị càng ngày càng nặng.
Kỷ tiên sinh: Anh biết hắn phạm tội gì sao?
Cảnh thúc lãnh khốc: Nhiều hơn nhều, đùa chơi chết hơn mấy người, nhưng bởi vì thế lực lớn, cuối cùng đều bị xem là án tự sát sống chết mặc bay.
Kỷ tiên sinh: Vậy làm sao bị truy nã?
Cảnh thúc lãnh khốc: Bởi vì chuyện khác bị điều tra, liên luỵ nhiều hơn, có một nhóm đặc cảnh đang đuổi bắt hắn.
Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy được chủ quán nói không quá đáng tin.
Lúc này, cảnh sát Thịnh cùng bạn gái trở về, vừa nãy quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-rot-cuc-den-tu-thu/2052805/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.