Cảnh sát đứng nghiêm dưới vòi hoa sen.
Nước lạnh đổ xuống tóc đen hắn, ý chí chiến đấu sục sôi.
Bên trong con ngươi hoàn toàn không còn bình tĩnh.
Cánh mũi lại bởi vì phẫn nộ mà phập phồng.
Bỏ ra cảnh phục, chung quy không có cách nào che giấu tuổi trẻ.
“Mày còn không mau cút đi!”
“Đừng nóng vội, chờ mày thoa lên xà phòng thơm.”
“Con mẹ nó mày —— “
Kẻ xấu liếc mắt nhìn đạn lộ ra giữa ngón tay mình – lưỡi dao, lại liếc mắt nhìn con tin không có năng lực phản kháng chút nào.
Uy hiếp có hiệu quả.
Cảnh sát nghiến răng nghiến lợi nắm lên xà phòng thơm.
Ở trước ngực cọ lên mấy lần.
Chuyện này quả thật là chuyện đã làm hắn mất mặt nhất.
Kẻ xấu vẫn được voi đòi tiên, “Bôi cẩn thận một chút.”
“Mày có chừng có mực cho tôi, sau này nếu để cho tao bắt được —— “
“Sau này hãy nói sau này, mày trước tiên soi gương, nhớ kỹ dáng vẻ mày ngày hôm nay đức hạnh như nào, đứng trước mặt lão tử!”
Kẻ xấu nói xong, đột nhiên phòng tắm đóng cửa, từ ngoài chếch tới tìm chốt sắt cài cửa.
Liền theo sau là động tác hốt hoảng liên tiếp.
Âm thanh giày thể thao chạy bộ càng đi càng xa.
Chỉ còn lại cảnh sát tức giận đạp cửa.
“Loảng xoảng! Loảng xoảng loảng xoảng! Oạch —— “
“Ta thảo!” (Ta thao!)
Một tiếng ầm ĩ ngã sấp xuống.
Vẫn còn dư âm của đồ vật rơi xuống.
“Đừng—— đừng nóng vội.”
Con tin giãy dụa mấy lần đứng lên, hoang mang dịch đến cửa phòng tắm.
Nhón mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-rot-cuc-den-tu-thu/2052785/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.