Ngoài Hoàn Ý Như, tên thích khách kia càng thấy khiếp sợ hơn.
Hắn nguyên muốn lấy đầu của nàng, cũng không biết như thế nào, tay lại không nghe sai sử chém đứt tay trái của chính mình.
Trong lúc mất máu kịch liệt đau đớn, hắn thâm chí còn cho rằng mình sinh ra ảo giác, một con rối tinh xảo tuyệt luân cư nhiên sống lại, giống như người thật cùng thiếu nữ hắn muốn ám sát nói chuyện.
Hắn tốt xấu gì cũng ở trong giang hồ lăn lộn lâu nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có ý định muốn chạy trốn, còn chưa kịp đặt chân bỏ chạy, con rối quỷ dị kia cư nhiên nhìn về phía chính mình.
"Thiếu chút nữa quên mất, nên xử lý ngươi như thế nào đây." Con rối nhỏ câu môi cười, liếc mắt nhìn cánh tay gãy trên mặt đất, "Nếu là chảy quá nhiều máu tươi, Ý Như sẽ không rửa sạch được, cũng chỉ có thể như vậy."
Mắt thấy con rối hướng hắn nâng lên ống tay áo, thích khách cứng đờ người phát run, cổ giống như bị một nguồn sức mạnh đột ngột bẻ gãy, sau đó nghe được tiếng xương cốt phát ra âm thanh răng rắc, hắn liền suy sụp mà tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
Con rối nhỏ thấy Hoàn Ý Như thật lâu không dao động, không đợi nàng phản ứng chậm rãi đi tới, tựa hồ còn không thích ứng với thân thể con rối này, cẳng chăn mềm nhũn ngã trên mặt bàn.
Tình cảnh này phát sinh ở trên người một con rối ba tấc* thấy có chút cảm giác đáng yêu buồn cười, nhưng Hoàn Ý Như không dám cười ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-roi-tuong-cong/1772988/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.