Hoàn Ý Như đã hoàn toàn biết tự đào hố chính mình là cảm thụ như thế nào.
Nàng ở trên mặt con rối in lại một nụ hôn nói: "Như vậy có thể sao?"
"Đây là oa oa từ đâu tới, xấu như vậy." Ngọc Vô Hà đem con rối ném ở một bên, lời nói lộ ra hàn ý.
Lần đầu tiền có người chê con rối nàng làm khó coi, Hoàn Ý Như tỏ vẻ cực kỳ thương tâm, mày tú khí nhăn lại trừng mắt nhìn hắn.
Ngón tay ngọc của hắn điểm trên môi đỏ của nàng, ái muội thấp giọng nói: "Nàng biết ta chỉ chính là cái gì?"
"Ngô..." Nàng do do dự dự tới gần, nhắm mắt lại hôn lên môi mỏng, đỏ mặt nhanh chóng tách ra.
Tuy rằng hai người đã có da thịt chi thân không ít lần, nhưng đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn hắn.
Hắn nhếch lên khóe mắt hẹp dài, chế nhạo cười: "Nàng cố ý đúng không, hôn sai chỗ rồi."
"Không phải môi sao, ta đâu có hôn sai..."
Xúc cảm mềm mại không phải môi thì là cái gì, nàng có chút hồ đồ.
"Lại đến một lần."
Hoàn Ý Như hừ nhẹ một tiếng, hướng về phía hắn hôn lên, một khắc đôi môi hai người gặp nhau, bị hai tay của hắn cô trụ gắt gao, rốt cuộc trốn không thoát.
Hắn cạy ra hàm răng của nàng, tiến quân thần tốc, dường như xâm lược bắt lấy cái lưỡi đinh hương, nhấm nháp hương vị ngọt thanh của thiếu nữ.
Giữa môi răng toàn là hương rượu nhàn nhạt của hắn, thân mình căng chặt của nàng mềm ra một chút, thở hổn hển nằm ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-roi-tuong-cong/1772975/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.