Hoàn Ý Như đối với việc hắn đột nhiên đi vào khuôn mặt lộ vẻ cảnh giác: "Quốc sư đại giá quang lâm, có việc gì quan trọng sao?"
Quốc sư không để ý đến lời nói của nàng, đi đến lò luyện đan cạy ra van lò, dùng cặp gắp than chọc đống củi lửa: "Củi chất thành một đống, thông gió không tốt, lửa đã sớm tắt."
Lời này nghe giống như chất vấn, quốc sư hóa ra là tới trông coi.
Hoàn Ý Như ngượng ngùng nói: "Ta cùng A Cửu chưa từng luyện đan qua..."
"Đem đan dược đổ đi, luyện lại một lần nữa."
Hắn nói không được xía vào, Hoàn Ý Như cho dù vạn lần không muốn cũng không thể chối từ.
Nàng theo cây thang bò lên đỉnh lô, đem dược liệu móc ra, dựa theo lời nói của quốc sư, trước bỏ vào một tầng đông thứ thảo, lại cách một canh giờ theo thứ tự đem ninh thần hoa, huyết kế, hoạt thạch cho vào.
Quốc sư ở bên dưới khống chế lửa, không mặn không nhạt mà phê bình nàng.
"Trong sách còn không nói rõ sao? Ngay cả cỏ và hoa đều không phân biệt được."
"Ngươi nóng lòng như vậy sao, là muốn đem tất cả dược rơi ra bên ngoài sao?"
"Khi quấy tay dùng lực chút đi, ngươi chưa ăn cơm sao?"
...
Hoàn Ý Như mệt đến mức mồ hôi thơm đầm đìa, tay chân đều mềm oặt, rốt cuộc không chịu nổi phản kháng lại: "Đúng vậy, ta vội luyện đan dược này đã một ngày, một ngụm cơm cũng chưa kịp ăn, ngươi đại nhân đại lượng tha cho ta đi."
"Lại cho chu sa vào, luyện một canh giờ nữa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-roi-tuong-cong/1772945/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.