Nếu không có yêu cầu đặc thù, Hoàn Ý Như liền tùy ý tạo ra bốn con rối, đều là nam tử thành niên dáng người thon dài.
Mấy hắc y nhân đến lấy người rối cũng đưa Hoàn Ý Như đi cùng, nói đây là mệnh lệnh của chủ tử.
Hoàn Ý Như đi theo đến tiểu đình giữa hồ, thấy một bóng người yểu điệu như ẩn như hiện. Đầu đội nón sa che kín khuôn mặt, mặc một bộ đạm y to rộng, bị gió thổi bay phấp phới.
Trước mặt hắn bày quân cờ trắng đen, ống tay áo dài như mây nâng lên, tựa như đang suy nghĩ, cử chỉ phiêu nhiên tán dật.
Hắc y nhân lại lui lại mấy bước: "Chủ tử, con rối sư* đến."
(*con rối sư: người làm con rối)
Chủ tử của bọn họ không phải là mỹ phụ nhân sao, như thế nào lại đổi thành nam tử trẻ tuổi.
Người hầu ở một bên nâng chung trà lên, châm trà cho đạm y nam tử, vô tình làm bắn ra vài giọt nước trà, rơi trên vạt áo của hắn, sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm: "Chủ tử, nô...nô tài đáng chết..."
Đạm y nam tử trầm mặc không lên tiếng, trong nháy mắt đem quân đen ném lại trên bàn cờ, người hầu đột nhiên thu hồi thần sắc hoảng sợ, khuôn mặt dại ra mà cầm trường kiếm bên hông, hướng cánh tay của chính mình chém tới một nhát.
Cánh tay bị chém cụt bị vứt vào giữa hồ nước, bắn lên một trận âm thanh bọt nước, cá trong hồ cắn kéo cánh tay xuống đáy hồ.
Người hầu làm lơ cánh tay bị tàn phế, dùng cái tay hoàn hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-roi-tuong-cong/1772926/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.