Đây là một công việc vất vả, bọn trẻ có thể chỉ suy nghĩ đến mình muốn ngồi cùng ai thôi. Nhưng là một giáo viên đứng lớp, Lão Trịnh phải suy xét rất nhiều vấn đề, chẳng hạn như
chiều cao của chúng có thích hợp ngồi vị trí này không, thái độ học tập của chúng có tích cực không. Vì thế giữa những tờ giấy nhỏ đang bày rải rác khắp bàn này, có chưa đến mười cặp có thể thuận lợi ngồi chung bàn.
Chu Đình Trạo lại là ứng cử viên nam được nhiều người chọn ngồi cùng nhất, bất luận là nam hay nữ đều ghi tên em ấy, nhưng em ấy thì lại bỏ giấy trắng. Nữ sinh được chọn ngồi cùng nhiều nhất là Tang Như, nhưng người đứng đầu bên này lại chọn ngồi cùng với người đứng đầu bên kia.
Nhờ thế mà cả hai người có thể hủy bỏ đi không ít khả năng ghép cặp. Lão Trịnh cũng không muốn tự sắp xếp chỗ cho hai em ấy, dù sao cũng không phải lo lắng nhiều về thành tích, ngồi ở hàng trêи cũng không sao huống hồ đã mấy lần được xếp ngồi cuối lớp rồi. Quan trọng vẫn là tâm nguyện của hai em ấy.
Thế nên ngoài gọi Tang Như đến hỏi, Lão Trịnh cũng gọi cả Chu Đình Trạo đến.
“Có rất nhiều bạn học viết tên em.”
“Vâng ạ.” Phản ứng của Chu Đình Trạo rất thờ ơ như thể dù anh được chọn hay không cũng không quan trọng.
“Em là người duy nhất trong lớp bỏ giấy trắng. Không muốn ngồi với ai cả à?”
Chu Đình Trạo ngừng lại một chút, rồi nói: “Có thể xem là vậy ạ.”
“Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quen-gay-an/168654/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.