Tang Như đổi
lại chỗ
với Dương Phàm, Lịch Thần Phi sờ trán cô một hồi, nói: "Cũng không
sốt."
Tang Như: "?"
"Không phải cậu không ưa
Chu Đình Trạo nhất
sao?" Nói đến tên anh Lịch Thần Phi đè thấp giọng, "Sao lại còn
tìm
cậu ta thảo luận bài tập!"
"Tìm cậu nhé." Tang Như cất sách vở, quay sang chân thành nói, "đề 20 câu cuối, cậu giảng giúp tớ đi?"
Lịch Thần Phi: .... Đệch
Lại bắt đầu cà khịa rồi đấy, biết học bá mấy người giỏi rồi!
Trước khi tốt nghiệp cao trung, Tang Như sống
cùng bố mẹ tại một khu dân cư gần trường, sau khi lên đại học chuyển đến ở biệt thự, nhà ở khu dân cư này
thì để lại cho người khác thuê.
Đã nhiều năm không đi con đường này, cô chỉ có thể dựa vào trí nhớ mơ hồ của mình mà tìm đường về nhà.
Mùi thơm của thức ăn theo cánh cửa mở ra mà bay vào mũi, nước mắt của Tang Như cũng theo đó mà suýt nữa tràn mi.
Tưởng phu nhân
từ trong phòng ngủ đi ra, trêи người vẫn còn mặc bộ đồ ngủ, nói: "Bé con đã về rồi à."
Trong nhà bếp dì giúp việc đi ra.
Tang Như cũng mặc kệ, chạy đến nhào vào lòng
Tưởng phu nhân.
Tóc bạc
không tính là gì với mẹ cô, bà có thể liên tục nhuộm lại thành tóc đen, hồi lại
mỹ dung, vui vẻ thì dạo phố, không vui cũng dạo phố,
mãi mãi là một phu nhân giàu có tao nhã.
Nhưng con người sao có thể
mãi mãi chống lại thời gian, quay ngược về dáng vẻ gần
mười năm trước của bà, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quen-gay-an/168652/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.