Thấy hai người nói chuyện vô cùng vui vẻ, Chu Đình Trạo nghiến chặt răng quyết định cũng dựa người về phía sau, chặn lại tầm nhìn của hai người trái phải. Xong xuôi, anh tựa như không chuyện gì, bình tĩnh nhìn xuống nền đất.
Tang Như đang nói gì đó thì tín hiệu liên lạc lại bị người ta cắt đứt, cô cười nhạt một tiếng rồi cứ thế tiếp tục nói hết câu.
Bên kia Tiểu Trương cuối cùng cũng nhớ ra ý đồ lúc đổi chỗ, anh quay sang nhỏ giọng nói với Chu Đình Trạo: “Chọc giận con gái nhà người ta rồi thì phải dỗ chứ, sao một câu cũng không chịu nói thế hả?”
Chu Đình Trạo nâng mi lên, lười nhác nhìn Tiểu Trương rồi mở miệng nói: “Vâng thưa chú cảnh sát.”
Trong lòng Tiểu Trương đột nhiên thấy hơi hoang mang, nam sinh cao trung này tuy nhỏ tuổi hơn anh nhưng hẳn cũng chỉ cách nhau vài ba tuổi, không hiểu sao cậu ta lại gọi anh là ‘chú’?
Càng nghĩ càng thấy đau đầu, Tiểu Trương quyết định đứng dậy, trước khi đi để lại một câu: “Hai đứa nói chuyện đi, anh đi rót ly nước.”
Cánh cửa phòng thẩm vấn đóng chặt, những người bên trong có lẽ vẫn đang thảo luận điều gì đó. Người trông chừng bọn họ cũng không còn ở đây, cả một dãy hành lang thênh thang giờ đây chỉ còn anh và cô.
“Xin lỗi.”
Nghe Chu Đình Trạo đột nhiên nói lời xin lỗi, Tang Như hỏi: “Xin lỗi chuyện gì?”
Chu Đình Trạo quay sang nhìn cô: “Nếu lúc đó không kéo cậu vào phòng thì bây giờ chúng ta đã không phải ở đây.”
Tang Như nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quen-gay-an/1673039/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.