Bóng tối có khả năng khuếch đại vô hạn tất cả những giác quan của con người, những lời chất vấn mang theo hơi thở nóng ẩm phả bên tai, cộng với cảm giác ngứa ngáy nơi vành tai nhỏ, hết thảy tựa như đang muốn cắn trọn cả trái tim cô.
Người Tang Như không khỏi co rúm lại, đổi lại Chu Đình Trạo lại càng cúi đầu, ép sát vào cô hơn.
Thấy cô không trả lời, Chu Đình Trạo lặp lại thêm lần nữa: “Chỉ vì chuyện đó thôi đúng không?”
Nhận ra mình đã không còn đường lui, Tang Như cố giữ bình tĩnh, nhìn thẳng vào mắt anh, nói: “Đúng đấy, không được sao?”
Chỉ vài ba chữ nhưng đã có thể biến thành một lưỡi dao sắc bén, cứa từng chút từng chút vào trái tim anh. Cứ tưởng rằng mọi chuyện rồi sẽ khác, nhưng hóa ra tất cả những gì cô muốn từ anh vẫn chỉ là niềm vui xác thịt mà thôi.
Chu Đình Trạo này so với những người khác chẳng có gì khác nhau cả, ngay cả chữ ‘thích’ kia đến tận bây giờ cũng không xuất phát từ tình cảm cô dành cho anh.
Hai bàn tay đang buông thõng của anh, phút chốc đã siết chặt lại, Chu Đình Trạo cười khẩy, nói: “Được thôi.”
Tang Như còn chưa kịp phản ứng, anh bỗng cúi đầu xuống hôn lên cổ cô. Lực quá mạnh khiến Tang Như vô thức muốn tránh đi, nhưng sau gáy đã nhanh chóng bị bàn tay của anh giữ chặt.
Môi anh áp xuống, quấn quít trêи da mềm, thấp giọng nói: “Không được trốn.”
Môi lưỡi nóng rực, chút lý trí còn sót lại của anh gần như dần hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quen-gay-an/1673035/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.