Edit: Bưởi vắt
Beta: Bưởi vắt
Lúc nộp phí xong quay lại thì đã thấy cô ngoan ngoãn nằm trêи giường bệnh để dì bác sĩ chuẩn bị cắm cây kim truyền nước vào tĩnh mạch ở cổ tay.
Vừa thấy người đến, Tang Như rụt tay về, vội vàng nói: “Đợi đã.”
“Sao thế?”
Tang Như không nói gì chỉ im lặng giương mắt nhìn về hướng Chu Đình Trạo.
Anh rảo bước đến bên giường cô, hơi cúi người xuống, hỏi: “Cần gì à?”
“Cậu ngồi xuống đi.” Tang Như nói. Đợi đến lúc anh ngồi xuống, cô liền khẽ nâng tay phải ra nắm lấy góc áo của anh, tay còn lại thì duỗi ra hướng đến chỗ dì bác sĩ, “Được rồi.”
Dì bác sĩ kia cũng thấu tỏ chuyện đời, tiếp tục đâm cây kim vào tĩnh mạch của Tang Như, sau đó chỉnh lại vị trí túi nước biển rồi mới quay sang hằng giọng một cái, ám chỉ nói: “Hai đứa đều là bệnh nhân cả đấy, chú ý đừng để lây nghiễm chéo.”
Tang Như ngoài miệng đáp “Biết rồi ạ.”, nhưng tay vẫn giữ lấy vạt áo anh không buông.
Thấy dì bác sĩ đã bước ra khỏi rèm, Chu Đình Trạo liền cúi đầu, kéo bàn tay đang nắm lấy góc áo mình ra, đổi sang nắm lấy bàn tay mình.
Những đường gân rõ nét trêи mu bàn tay anh đem đến cảm giác mạnh mẽ vô cùng, lúc nắm lấy bàn tay cô, hai tay hiện rõ một mềm mại một cứng rắn, chẳng khác gì một cặp trời sinh.
Chu Đình Trạo nhẹ nhàng vuốt ve lấy bàn tay cô, giọng nói cũng vô thức dịu dàng đi: “Đã hết khó chịu chưa?”
Tang Như bất lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quen-gay-an/1673022/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.