Bản edit thuộc về Tử Đằng Huyền
Hội nghị online tiến hành thuận lợi xong xuôi, mấy vị khách nước ngoài hài lòng rời khỏi, chỉ còn lại một mình Diêu Vọng trước màn hình.
"Lý tổng quả thực là con giỏi hơn cha, kỹ năng đàm phán siêu phàm quá đi." Đây là lần đầu tiên Diêu Vọng được chứng kiến phong thái của Lý Dật Thành, cứ tưởng hắn chỉ là một thanh niên chưa trải sự đời, không ngờ rằng là mình xem thường hắn rồi.
"Siêu phàm chỗ nào chứ? Tôi còn muốn học tập nhiều từ Diêu tổng đây."
"Được rồi, việc hợp tác lần này đã được nhất trí, tôi định hai ngày nữa về lại Trung Quốc để làm xong việc còn lại, tôi cũng muốn đến thăm lão đại nữa." Diêu Vọng duỗi eo biếng nhác, thở dài, "Vô tình ở nước ngoài cũng được nửa năm rồi nhỉ?"
"Diêu tổng vì Hoa Mậu mà bôn ba khắp nơi. Thực sự rất vất vả. khi nào quay lại đây, tôi sẽ tiếp đón anh chu toàn." Lý Dật Thành rất coi trọng Diêu Vọng, một người tài hiếm có như vậy, hắn hoàn toàn hiểu rõ.
"Cảm ơn Lý tổng, vậy hẹn gặp cậu ở Trung Quốc."
Tắt máy tính đi, không bao lâu sau thì Lâm Thiên Nhiên tới.
Lý Dật Thành thấy anh mồ hôi nhễ nhại, mang theo hai túi nilon lớn đứng ngoài cửa nhìn vào trong phòng, dáng vẻ lại hoảng hốt không dám tiến vào.
"Sao anh đổ nhiều mồ hôi vậy?" Mời anh vào, Lý Dật Thành vội vàng tìm khăn giấy đưa cho anh. Nhiều mồ hôi như vậy, không cẩn thận lại bị cảm lạnh, phải nhanh chóng lau khô mới được.
"Tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-que/370456/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.