*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
EDIT: CÀ PHÊ PHIN
“Đứa trẻ đó cũng thật xui xẻo, sau đó ta nghe nói, người cha kia bất đắc dĩ, không được lên làm bộ trưởng, chỉ đến lấy ba ngàn tệ mỗi tháng. Đó là tiền của Thiên Thiên nhưng hắn lại mua rượu uống, con trai của mình cũng mặc kệ. Mấy năm trôi qua thì bị rơi xuống hồ chết đuối.” Chú Ngô uống hết một chén trà Phổ Nhĩ. “Sau đó ta cũng về hưu, không để ý đến chuyện bên ngoài. Không biết đứa trẻ đáng thương kia có vượt qua được không?”
“Mỗi lần cháu hỏi chuyện từ ba, ba đều không nói cho cháu, cái gì cũng không nói.” Tâm tình Lý Dật Thành kích động, chỉ có hắn là biết chân tướng của tất cả những việc này, biết rằng tại sao lúc trước nhà kho lại sập xuống, hắn có lỗi với Thiên Thiên, đã để anh chịu nhiều đau khổ như vậy. Nhưng cùng lúc đó, hắn lại thấy có vài điểm hài lòng, bởi vì hắn đã từng vô số lần tưởng tượng ra kết quả, trong đó có một khả năng là Thiên Thiên trong kí ức của hắn, đã sớm không còn trên thế giới này nữa. Nhưng hiện tại, anh ấy vẫn còn sống sót. Ở một nơi nào đó mà hắn không biết, cẩn thận sống sót. Lý Dật Thành cảm thấy rất vui mừng.
“Ba cháu không nói cho cháu, cũng là hợp tình hợp lí. Cháu nên hiểu cho ông ấy.” Chú Ngô theo Lý Trùng Mậu hơn nửa đời người, tâm tự nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-que/370443/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.