"Dương Văn Húc say rượu"
Editor: CO6TINY
Điện thoại nằm trên giường đột nhiên rung lên, Dương Văn Húc nhìn qua, là cô cậu gọi tới.
"Tiểu Húc, ở trường vẫn ổn chứ." Giọng nói dịu dàng của người phụ nữ vang lên bên tai, Dương Văn Húc bỗng thấy rất nhớ cô.
"Vâng."
"Gần đây có ăn uống đúng giờ không đấy?"
"Có ạ."
"Có tụt cân nào không?"
"Không có đâu."
"Tiểu Húc, cô nhớ cháu quá đi, lúc nào cháu về?"
"Nghỉ đông sẽ về ạ."
"Ừ, nhân tiện...cô muốn bàn với cháu chuyện này, trước đây chưa đề cập qua với cháu."
"Vâng......"
"Tiểu Húc, cô muốn chi tiền phẫu thuật cho cháu... Muốn xem thử suy nghĩ của cháu..."
"..."
"Tính hướng của cháu nghiêng về phía nào... Để bác sĩ làm trước các công tác chuẩn bị cho ca mổ." Người phụ nữ thận trọng hỏi.
"Cháu...sẽ suy nghĩ."
"Ờ ừm"
Cúp điện thoại, Dương Văn Húc cảm thấy tức ngực, đầu có hơi đau. Đêm, trời rất yên tĩnh, gió thổi man mát, những vì sao lấp lánh trên kia, nhưng sao tâm trạng vẫn cứ rối bời?
Tan học.
Tưởng Đông Hiểu nắm lấy tay Dương Văn Húc, hỏi: "Cậu muốn đi đâu?" Dương Văn Húc quay đầu lại, nhìn thấy là Tưởng Đông Hiểu bèn nói: "Tôi phải đi tập nhảy."
"Tôi cũng đi, tôi muốn đến xem thử."
"...Được"
"Đi nào."
Chỗ tập luyện của câu lạc bộ nhảy rất rộng rãi, xung quanh đều có gương, Tưởng Đông Hiểu đến trước gương, dãn cốt, nhướng mày, há hốc mồm nhìn răng. Dương Văn Húc ở một bên thấy buồn cười, giơ tay dời mũ che đi, nín cười, nhưng chút mánh khóe này vừa vẹn bị Tưởng Đông Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-trong/455535/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.