" Ừng ực"
Ta và Đường Lưu đồng thời nuốt một ngụm nước miếng,,sắc mặt cũng trở lên kỳ quái, bởi vì lúc nãy trước khi người bảo vệ hôn mê, chúng ta rõ ràng đã nhìn thấy trong con người của anh ta có một bóng đỏ thoáng qua, là bóng dáng của mấy con côn trùng màu đỏ máu
Con mẹ nó, việc kỳ lạ phát sinh ở cửa vào trạm tàu điện ngầm bên chỗ đường Đông Trạm này, có liên quan đến người phụ nữ đó?
Sắc mặt Đường Lưu lúc này cũng rất khó coi, sau khi liếc mắt nhìn ta, cẩn thận nói:" Em họ, nếu không... chúng ta trở về chung cư tìm người giúp đi?"
Nếu Hiện giờ trở về chung cư tìm người hỗ trợ, sau đó lại quay lại thì đã muộn cả rồi
Ta trầm giọng nói:" Tìm đi đã! Từ Xán Xán nói, lúc mà Từ nữ sĩ đi vào lối vào trạm tàu điện ngầm này, hệ thống điện ở chỗ này bị nổ, đồng thời cũng không có con tàu nào đi qua con đường này, Từ Vi nữ sĩ chắc là vẫn còn ở đây, không thể cứ thế mà biến mất..."
Lời ta còn chưa nói xong, thì nghe thấy đầu bên kia đường hầm truyền đến tiếng ồn, ta và Đường Lưu đột nhiên bối rối nhìn qua bên đó
Không phải nói là chỗ này đã dừng hoạt động, tàu điện ngầm sẽ không đi con đường này sao? Hiện giờ là chuyện gì vậy?
Trong ánh mắt ngơ ngác của ta và Đường Lưu, một ánh đèn tàu điện ngầm xuất hiện ở trong đường hầm tối đen, tiếng vọng ầm ầm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-tai/3440665/chuong-117.html