Câu nói của lão già lưng gù khiến cho trong lòng ta run rẩy
Cách gọi nến mỡ người này ta lần đầu tiên nghe thấy, lẽ nào từ nhỏ mỗi khi ta quét sơn phải đốt cấy nến đó, đều là dùng mỡ người làm thành à?
À, trọng điểm cần quan tâm hiện nay không phải cái này, mà là Đường Lưu có cách nào khác nữa không!
Đối với những lời uy hiếp của lão già lưng gù, sắc mặt của Đường Lưu rất nghiêm trọng, từ trong túi áo lấy ra cái la bàn to bằng bàn tay, cắn nát đầu ngón tay mình, một giọt máu rơi vào trên mặt la bàn
" uaang~"
La bàn trong tay Đường Lưu phát ra tiếng kêu nhẹ, trong lúc kim la bàn chuyển động với tốc độ nhanh còn tản ra ánh sáng màu hồng nhạt, nhìn rất là huyền diệu
Sau khi nhìn thấy cảnh này, lão già lưng gù nhíu mi, dường như có chút ngoài ý muốn, trầm giọng nói:" Người của Đường gia ở thượng kinh?"
Đường Lưu không thèm trả lời, giờ phút này giống như bị chiến thần nhập vào vậy, trực tiếp xông về hướng lão già lưng gù đang đứng bên bờ mương. Cơ thể to mọng như con chuột đất lại bộc phát ra loại tốc độ mà người thường khó có thể đặt được, chớp mắt đã chạy xa vài mét, chiếc la bàn tản mát ra ánh sáng hồng trong tay trực tiếp đập về phía đầu của lão già lưng gù.
Lão gìa lưng gù tuy có chút kinh ngạc, nhưng không hề sợ hãi, cái bàn chải sắt vừa mới chải da người lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-tai/2542953/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.