Tiếng ồn bên ngoài rất lớn, chắc cả nguyên tầng lầu cũng nghe được, nhưng lại không có ai ra ngăn lại
Kể cả Đường Lưu ở phòng bên cạnh, giờ phút này cũng giả chết, giống như không nghe thấy âm thanh bên ngoài vậy
Lúc mới bắt đầu, chỉ có người gõ cửa phòng ta, nhưng đến sau đó, tiếng động phát ra đó như là muốn đập vỡ cửa nhà ta vậy
Ta vội vàng gọi điện cho Đường Lưu, muốn hỏi hắn xem phải làm sao, nhưng điện thoại của tên đó không mở máy
Nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại, bây giờ là hơn mười một giờ đêm, vẫn chưa đến mười hai giờ
Ta ngạnh da đầu cầm theo một bình sơn máu, đốt một ngón nến mỡ người, mùi hương kích mũi quen thuộc khi đốt cây nến mỡ người truyền đến, sự lo lắng sợ hãi trong lòng ta cũng bình tĩnh lại.
Lúc cẩn thận từng ly từng tý đi đến trước cửa, tiếng ồn bên ngoài cửa bỗng yên lặng,nhìn từ mắt mèo ra bên ngoài, hành lang đen thùi lùi chẳng nhìn thấy gì cả
Ta mở cửa phòng, nắm trong tay cây nến mỡ người cẩn thận từng ly từng tý thò đầu ra bên ngoài nhìn về phía hành lang
" Pằng ~"
Theo sau một tiếng trầm đục, cửa phòng 504 bên cạnh mạnh mẽ đóng lại, dưới ánh nến yếu ớt chiếu đến khoảng mười mét trên hành lang, ngọn lửa như thế này tuy là khác lạ, nhưng lại cho ta một cảm giác an tâm khó nói thành lời
Trong lúc ta vừa thả lỏng, liếc mắt nhìn về trần nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-tai/2542937/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.