Những lời ta nói đều là thật, không hề lừa hắn, chiếc áo niệm nhiễm máu đó bị ta để lại trong quan tài trong phòng của chung cư kỳ quái đó rồi, vấn đề là lão gia hỏa này có dám đi lấy hay không mà thôi?
Nếu hắn dám đến toàn nhà chung cư cổ quái đó, thì đêm qua sợ là đã ra tay với ta và Đường Lưu rồi, cũng không cần thiết kế bẫy ở Lý gia thôn đợi chúng ta tới
Lão già lưng gù không trả lời ta, vẻ mặt nham hiểm lấy từ trong túi áo ra một người giấy nho nhỏ, lạnh lùng nói với ta:" Cho dù ông nội ngươi để lại cho ngươi nến mỡ người thì sao? Ngươi biết dùng không? Ngươi cho rằng chỉ nhờ vào những thứ đó là có thể giữ mạng?"
Nói xong, hắn búng người giấy trong tay ra ngoài
" Pằng"
Người giấy nho nhỏ đó rời khỏi đầu ngón tay hắn, nổ một tiếng lớn, hóa thành một đám khói đen dầy đặc kỳ lạ, mà đồng thời, trong rừng liễu bỗng xuất hiện một cơn gió lạnh lẽo, chút nữa thì dập tắt luôn cấy nến mỡ người trong tay ta.
Đột nhiên, từ trong đám khói đen dày đặc có một bóng hình xông ra, phát ra tiếng gào lớn bổ nhào về phía ta
Người đàn bà mặt mèo!
Lúc này, hai mắt bà ta phát xanh, móng tay sắc nhọn đen xì dài đến nửa tấc, nhe răng trợn mắt hung ác nhào về phía ta
Ta không hề trốn tránh, hoặc có thể nói là bị dọa tới mức chân cứng đờ không thể nhúc nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-tai/2542927/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.