Tiếng nói quen thuộc truyền ra từ phía sau lưng ta, là tiếng của Bác Hoàng bảo vệ
Tiếng nói của bác ấy yếu ớt, trong giọng nói mang theo hương vị uy hiếp, những lời này hiển nhiên là nói cho thanh niên tóc ngắn nghe
Chỉ là, sao bác Hoàng lại có thể xuất hiện ở đây?
Ta vô thức muốn quay người lại nhìn, nhưng mà không biết vì sao, hiện giờ cơ thể của ta dường như không thể động đậy
" tích tắc tích tắc..."
Tiếng kim đồng hồ càng trở lên rõ ràng, khiến cho ý thức của ta có chút hốt hoảng, đồng thời cũng khiến cho trong lòng ta dâng lên một cảm giấc rất cổ quái, loại sát ý tức giận lúc trước cũng nhanh chóng biến mất
" Chắc chắn sẽ đi, nhưng mà nơi mà tôi muốn đến không phải là tầng bảy, mà là tầng chín, tôi càng tò mò với những thứ có ở đó..."
Tiếng nói của thanh niên tóc ngắn trở lên bay bổng, có cảm giác rất không chân thật, giống như nói với ta, lại giống như nói với bác Hoàng sau lưng ta:" Sẽ không lâu lắm đâu... đêm nay đành chỉ như thế này vậy!"
Theo tiếng nói của hắn ta kết thúc, tiếng kim đồng hồ chuyển động càng trở lên vội vã, ý thức của ta cũng mãnh liệt lay động
Mà khi ta lại một lần nữa tỉnh táo lại thì trong căn phòng xa hoa này đã không còn bóng dáng của người thanh niên tóc ngắn, những chuỗi đồng tiền trói buộc tiểu nha đầu cũng đã biến mất, tất cả những gì liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-tai/2542786/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.