Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Mặc dù phần lớn các đại diện đã rời khỏi hội trường nhưng những đại diện còn lại vẫn không ai nói trước. Một phần vì họ không biết Lệ Gia Thụ đã bàn gì với phía đối tác, phần khác vì không muốn bộc lộ điểm yếu trước. Nếu họ tranh cãi trước mặt vị tổng giám đốc này, chẳng phải lại để Hoàn Vũ chiếm lợi thế?
Nhìn Cố Thầm vẫn lật tài liệu, Lệ Gia Thụ mở lời đúng lúc: "Ừm... nếu hôm nay mọi người chưa chuẩn bị kỹ, muốn lần sau bàn tiếp thì có thể xin nhập chương trình đánh giá tài sản trước..."
Lời Lệ Gia Thụ còn chưa dứt, đã có người lên tiếng: "Cố Tổng, Lệ Tổng, các doanh nghiệp của chúng tôi dù cùng ngành nhưng mỗi doanh nghiệp có thế mạnh và ưu thế riêng, rất khó để so sánh ngang hàng. Có thể nói, việc lựa chọn doanh nghiệp ưu tiên trong kế hoạch là không thực tế." Lời này có trình độ hơn so với 13 doanh nghiệp kia nhiều. Khi ngồi vào bàn đàm phán, anh sẽ tạm thời không vì lợi ích cá nhân mà công kích đối thủ, coi những doanh nghiệp còn lại là cộng đồng lợi ích.
Lệ Gia Thụ cũng đang suy nghĩ nghiêm túc, phải thừa nhận rằng vấn đề đối phương đưa ra chính là thách thức lớn nhất để hoàn thành việc tích hợp toàn khu vực. Khi lập kế hoạch, anh cũng rất khó tìm ra phương pháp làm hài lòng tất cả các bên.
Dù sao cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701977/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.