Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Lệ Gia Thụ u oán nhìn câu nói của Vân Chu, cái gì gọi là tìm mẹ xem? Tối nay còn ngủ hay không đây?
Vì vậy cậu nói: [Chúng ta cùng tốt nghiệp tiểu học, không ngờ sau khi tốt nghiệp đại học lại có khoảng cách lớn như vậy, tôi chỉ gửi cho cậu một trang giấy mà cậu còn phải tìm mẹ xem à?]Chậc chậc, lần này mình cuối cùng cũng khoe mẽ được rồi, anh dâu vẫn là giỏi nhất.
Tuy nhiên Vân Chu lại nói: [Được rồi, điều này đã chứng tỏ đây không phải là anh viết. Trong trang giấy này nhảy qua vô số bước và quá trình suy luận, không chỉ đơn giản là một trang giấy, tôi đoán anh còn không hiểu được logic cơ bản bên trong. Nói đi, anh nhờ ai ở viện nghiên cứu giúp đỡ?]
Hả? Hả hả??? Lần này Lệ Gia Thụ thật sự ngơ ngác, cậu bảo anh dâu tùy tiện bịa vài câu lừa qua loa, lại bịa ra hiệu quả thế này? Nếu cậu còn tin đây là anh dâu bịa, chẳng thà tin anh dâu là Tần Thủy Hoàng còn hơn.
Vân Chu có vẻ thấy Lệ Gia Thụ không trả lời, lại nói: [Gia Thụ, xin lỗi, chiều nay tôi chỉ đùa thôi, giờ tôi lật tẩy anh rồi, anh cũng không cần thấy xấu hổ, anh nghĩ mà xem, dự án này, ngay cả đội của mẹ tôi cũng tạm thời chưa làm ra kết quả, anh không hiểu cũng là điều bình thường.]
[Vì vậy, thực ra anh nên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701971/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.