Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Ông cụ nói: "Tiền tiêu vặt? Không lẽ cháu muốn làm nội trợ toàn thời gian ở nhà? Hay muốn trở thành kẻ chơi bời lêu lổng?"
Cố Thầm thở dài, thẳng thắn nói: "Ông nội, thật ra cháu không có khả năng trong lĩnh vực này, chi bằng để các em có cơ hội."
Ông cụ nhìn đám con cháu nhị phòng, tam phòng đang mong đợi, khẽ hừ một tiếng, nói: "Đợi khi nào chúng có bản lĩnh đó rồi hãy nói." Nhưng cũng không còn nhắc đến việc để Cố Thầm vào công ty rèn luyện nữa.
Lệ Gia Thụ nghĩ đến những gì mình nghe về quá khứ của Cố Thầm, cảm thấy có hơi đồng cảm, việc để Cố Thầm đột ngột tiếp quản một công ty thực sự quá khó khăn, bèn an ủi: "Không sao đâu anh dâu, sau này nếu anh trai em không có ở đây thì có em bảo vệ anh mà." Anh ta không có chút cảm giác khinh thường, anh trai có thể để quản gia Lý và chú Đặng đi theo, chứng tỏ anh dâu có trọng lượng trong lòng anh trai, anh ta tự nhiên phải bảo vệ anh dâu đơn giản và yếu đuối này.
Cố Thầm gật đầu, không có chút gánh nặng tâm lý, mỉm cười nói: "Được, cảm ơn Gia Thụ."
Ông cụ không ở lại bàn ăn lâu, dặn dò vài câu rồi rời đi.
Chú Từ đỡ ông lên lầu, khẽ nói: "Nhà họ Cố mặc dù hợp tác với chúng ta nhưng lòng dạ lớn. Hoa An đặt trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701951/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.