Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Tiểu Lưu rất tức giận, cậu cảm nhận sâu sắc sự trên cao đập dưới thấp của trong giới giải trí, không chỉ có thợ quay phim mới như cậu không có nhân quyền, mà người ngoài giới lại càng không có nhân quyền.
Cậu quay phim ba ngày, Cố tiên sinh cũng phối hợp ba ngày, có món gì ngon còn mới cậu, kết quả cũng bởi vì có ai đó nói một câu nên tư liệu sống của ba ngày này lại chỉ còn chưa đến hai phút, ngay cả mặt cũng bị cắt bỏ.
Nhưng cho dù tức giận là thế, nhưng cậu cũng cảm nhận sâu sắc sự bất lực này, lòng cầu nóng như lửa đốt, nhưng không thể thay đổi kết quả dù chỉ một chút.
Cậu cũng không thể vi phạm quy định tiết lộ tin tức của tổ chương trình cho khách quý được, hơn nữa cho dù Cố tiên sinh có biết thì cũng chẳng làm gì được.
*
Cố Thầm lúc này, mới từ trong núi trở về, trời chiều ngày xuân cũng không quá nóng, lả tả rơi xuống sân. Anh đặt giỏ dương xỉ sang một bên, cởi giày ống dính đầy bùn lầy và lá trúc, đổ măng xuân dính đầy bùn vừa đào vào bồn rửa, sau đó bắt lột vỏ, rửa sạch đâu vào đấy.
Lúc Lý quản gia vội vội vàng vàng chạy tới biệt thự Tùng Hạc thì nhìn thấy chính là hình ảnh như vậy.
"Cố tiên sinh, ngài đây là...?" Lý quản gia nhìn đôi tay thon dài trắng nõn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701934/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.