Anh giống như đang uống say, bước chân liêu xiêu ôm An Khả Khả rời đi, Trần Nhị cũng cảm thấy sự khác thường của anh, trừng Kì Chấn nhỏ giọng nói: “Cậu biết không thể nhắc đến Tô Lai, nhắc đến cậu ta nhất định sẽ nổi điên! Cậu còn kích thích…”
“Tô Lai là ai? Mình biết người này sao?” Thân Tống Hạo quay sang, hai mắt đỏ bừng, chứa đầy sự khinh thường.
“Thân thiếu…” A Dương có chút lo lắng mở miệng, Thân Tống Hạo vung tay, cười thấp một tiếng: “Không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao, mình đã sớm quên cô ta trông như thế nào rồi…”
Anh ôm chặt người phụ nữ trong ngực, không thương tiếc đẩy cô ta lên tường hung hăng hôn, bàn tay dưới váy ngắn thăm dò, một đường hướng lên trên sờ vào nơi mềm mại. “Không phải là đàn bà sao, trước sau đều một dạng?”
Ngón tay anh dùng sức, An Khả Khả đau đến nước mắt chảy ra, lại không dám lên tiếng, cố gắng nở nụ cười nghênh hợp anh… “Thân thiếu… Hay anh trở về ngủ một giấc…”
Kỳ Chấn có chút hối hận vừa rồi mình lỗ mãng, chẳng qua Tô Lai gọi điện tới, có thể cho anh biết cũng là chuyện tốt.
“Cần gì phải ngủ? Trước kia tôi ngày đêm chỉ trông chừng một người phụ nữ, giờ thì tự do, còn không để cho tôi chơi thoải mái sao?
Thân Tống Hạo đẩy Kỳ Chấn ra, “Mọi người tiếp tục uống,…mình đi hưởng thụ đêm xuân!”
“Thân thiếu…” Kỳ Chấn lo lắng muốn đuổi theo, Trần Nhị vội đè vai anh lại thởi dài một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2295339/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.