Lâm Thiến người này từ trước đến giờ đã hiểu rõ mình muốn cái gì, hơn nữa không từ thủ đoạn nào đều phải lấy được, mà cô, lại không thể có một phần của sự kiên quyết này.
"Cũng không cần phải như vậy, tôi cũng rất bội phục cô, phục đến sát đất, một người đàn ông tốt như vậy , nhưng cô lại có thể nắm chắc trong lòng bàn tay, tôi thật sự rất bội phục, tôi dù có làm gì thì cũng không được như thế!"
Lâm Thiến nhìn chiếc xe đang từ xa lái tới, sự âm trầm trên mặt dần tiêu tán.
"Cô sai lầm rồi, anh ta không phải của tôi, mà tôi, cũng chưa từng nghĩ tới muốn cùng anh ta một chỗ."
Hứa Hoan Nhan kềm chế tâm tình, kiên định mở miệng.
"Còn giả bộ cái gì đây? Tôi không tin cô không lay động chút nào."
Lâm Thiến khinh bỉ cười khẽ, hiển nhiên không tin lời nói của cô.
"Không có, chưa từng có." Hứa Hoan Nhan sâu sắc nhìn cô ta một cái: "Một ngày nào đó cô sẽ hiểu, là vì cái gì mà tôi lại ở bên Thân Tống Hạo."
Cô đi vòng qua đầu xe, trực tiếp mở cánh cửa bên cạnh tài xế ra ngồi lên, Lâm Thiến phản ứng hơi chậm, đợi đến lúc hoàn hồn thì Hứa Hoan Nhan đã ngồi vào, không khỏi tức giận âm thầm cắn răng, cố tỏ ra dịu dàng ngồi vào chỗ ngồi phía sau.
"Thân thiếu, anh không phải không có hứng thú muốn đi cùng em đến đây chứ?" Cô ta cười ngọt ngào, thân thể thẳng tắp nghiêng về phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2295325/chuong-79.html