Nếu cô động lòng, thì chắc chắn anh nhất định sẽ là Tống Gia Minh thứ hai. 
Chỉ mới nghĩ đến như vậy, miệng cũng không khống chế nổi mà cất tiếng: "Tại sao tự nhiên anh lại biến mất?" 
Anh đang chuyên chú lái xe, cũng không khéo gặp được đèn đỏ, nghe được câu hỏi của cô, anh không trả lời, cũng chỉ nói một câu: "Chỉ cần một ở đầu đường gặp phải đèn đỏ, cái tiếp theo, một cái lại một cái, con đường đi rất lớn khả năng đều là đèn đỏ." 
"Hả?" Cô không hiểu, giương mắt nhìn lại anh. 
Thế nhưng anh lại rũ mí mắt xuống: "Tôi đi tìm một người, một người phụ nữ." 
"Là Tô Lai sao?" Cô không nhịn được mở miệng, trong tiềm thức cảm thấy chuyện này nhất định có quan hệ cùng người phụ nữ kia. 
"Làm sao cô biết?" Anh hơi giật mình, đôi lông mày thon dài nhướng lên. 
"Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, buổi tối hôm đó anh đã gọi tôi bằng tên của cô ta." Cô không nóng không lạnh, trên khóe môi còn mang theo ý cười nhẹ nhàng, hình như chuyện này một chút xíu cũng không có quan hệ tới cô. 
"Đúng, là cô ấy, tôi đến tham dự hôn lễ của cô ấy, chỉ là, trước hôn lễ của cô ấy một ngày, tôi đã trở lại." 
Anh thản nhiên mở miệng, đột nhiên cảm thấy thông qua chuyện này có thể thăm dò cô một chút. 
"Cô ấy kết hôn?" Hứa Hoan Nhan kinh ngạc, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa lo. 
"Đúng, đã kết hôn, gả ột người luôn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2295278/chuong-103.html