Kể cả thanh cao giống như Tô Lai, nhưng mà cũng chỉ bị anh dùng một đại nhạc hội, một buổi diễn đã có được, bây giờ nghĩ lại, tâm ý bỏ ra cho Hứa Hoan Nhan còn nhiều hơn so với Tô Lai, nhưng người phụ nữ kia, cô có vẻ không thích anh, chứ đừng nói là thương anh. 
Cô lạnh nhạt, cô trốn tránh, cô bình tĩnh, cô nhẫn nhịn, cô quật cường, khiến anh hiểu rõ, anh cũng không nhận thua, anh muốn nhìn cô gái ba đầu sáu tay này còn làm ra được cái gì, cô thế mà lại thấy anh chướng mắt? 
Khi Hoan Nhan vừa đi qua xe, thì cửa sau xe chợt mở ra, một cánh tay đưa ra kéo cánh tay cô lên xe. 
"A....Cứu mạng...." Hoan Nhan bị dọa ngây người, đến khi hoàn hồn lại thì cửa xe cũng bị đóng lại, mà cô dưới ánh đèn xe, dần dần thấy rõ gương mặt....Tiếng kêu cứu của Hoan Nhan dần dần thấp xuống, cuối cùng không tiếng động, trong xe yên một khoảng yên tĩnh. 
Anh mặc áo sơ mi màu trắng cổ áo khẽ mở, lộ ra da thịt rắn chắc, mùi thuốc lá trên người vẫn chưa bay đi, ngồi trên ghế salon to lớn, khoảng cách hai người khá xa, Hoan Nhan không nói, cúi đầu không thèm nhìn anh một cái. 
"Còn một ngày, là tới hôn lễ, tất nhiên, tôi sẽ không ép cô, bắt đầu từ bây giờ tôi cho cô 2 phút, cô suy nghĩ cho kĩ, cho tôi câu trả lời chắc chắn." 
Anh mở miệng, giọng nói nghiêm túc, không có nhạo báng, cũng không phải không đứng đắn, cũng không dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2295270/chuong-109.html