🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Giọng nói ngọt ngào của Mễ Dương vang lên, Hoan Nhan lại cảm thấy chói tai, tay cầm bánh mì ngừng lại giữa chừng, sau rồi thu tay lại.



“À, anh cảm thấy no rồi, Nhan Nhan em ăn đi.” Anh gắp một chiếc bánh mì đặt vào khay của Hoan Nhan, sau đó nhìn cô cưng chiều cười: “Nhan Nhan, cho em.”



“Anh rể, anh rất chán ghét em sao?” Mễ Dương thoáng giật mình, sau đó nhẹ buông đũa xuống, con ngươi đã đậm sương mù, uất ức cắn môi dưới, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống: “Anh rể em ở đây làm phiền hai người, vậy chi bằng để em rời đi….”



Cô đứng dậy rời bàn ăn, đi vài bước lại dừng lại: “Chị, lời nói em xấu nhưng trong lòng em cũng không nghĩ như vậy, mẹ giao em cho chị, em biết chị miễn cưỡng, không sao, em có thể dọn ra ngoài….”



“Mễ Dương.” Hoan Nhan vừa nghĩ tới Hoàng Thư Quyên đã qua đời, ngẫm lại ở trên đời này trừ cô Mễ Dương không còn ai có thể dựa vào, cô liền mềm lòng, “Mễ Dương, chị không chê em phiền, em nghĩ nhiều quá, nhanh ngồi xuống dùng cơm đi.”



“Nhưng em gắp bánh bao cho anh rể, anh rể cũng chê….” Mễ Dương xoay người, khóc lóc.



“A Hạo….” Hoan Nhan cảm thấy bất đắc dĩ, cô từ trước tới giờ tâm tính lạnh nhạt, không muốn vì một cái bánh mì mà phải tranh cãi.



“Mễ Dương, em đúng là trẻ con, anh ăn là được phải không.” Anh gần như đã nhìn rõ lòng của Mễ Dương, nhưng cũng không muốn phơi bày, anh thật sự tò

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2295154/chuong-167.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.