Đầu lông mày của Á Hi nhíu lại, vì cô dừng lại đột ngột nên kéo theo anh, anh cũng không khỏi theo tầm mắt của cô nhìn sang, ánh mắt của anh cùng ánh mắt si ngốc của người đàn ông kia cũng không đụng vào nhau, nhưng anh ta cũng giống với Hoan Nhan, đều ngây ngốc sững sờ . 
Thân Tống Hạo duy trì cái tư thái buồn cười đó một chút, bình thường là người khác đứng thẳng bất động nhìn anh, nhưng thế giới này phức tạp vô cùng, oanh yến vô số, giờ phút này trong mắt anh chỉ có cô. 
Cô đứng ở nơi đó, mang trên mặt là niềm hạnh phúc đỏ ửng, tay trong tay với một người đàn ông khác, dịu dàng ôm cô thân thiết, bụng cô đội lên. . . . . . Anh chợt cắn hàm răng, mong mỏi năm năm, suy nghĩ năm năm, hối hận năm năm, nhưng tất cả đều không thể chống đỡ mãi với thời gian. 
Thật ra thì ánh mắt hai người chỉ chạm nhau mấy giây, nhưng mà lại như là vượt qua hàng tỉ năm ánh sáng bình thường khá dài. 
Bước chân anh không tự chủ hướng cô mà hoạt động, ngón tay cũng khống chế không được nhẹ nhàng run rẩy, chỉ cách ngắn ngủn hai thước, anh bước tiếp một bước nữa, sau đó đưa tay ra, anh muốn nhẹ nhàng ôm lấy cô, ôm lấy người phụ nữ anh yêu đến sắp nổi điên rồi. 
Nhưng khóe môi cô lại chợt giương lên, nụ cười tuy rực rỡ nhưng lại mang theo sự tuyệt vọng trên đôi lông mày, có thể thấy xinh đẹp kinh người. 
Hoan Nhan nắm chặt cánh tay Á Hi đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294939/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.