Nghe anh nói câu kia xong, nước mắt lập tức rơi như mưa, cô yêu anh, nhưng, làm thế nào bây giờ đây?
“Phải chăng vì Tô Lai?” Anh ôm lấy cánh tay cô, nhưng chỉ chút xíu thì buông ra. Đó là lỗi của anh, không thể tránh né cũng không cách nào giải thích.
Cô không trả lời, nước mắt tuôn rơi càng nhiều hơn.
“Thật xin lỗi, Nhan Nhan, lúc trước đúng là anh yêu Tô Lai rất nhiều, hiện tại nếu như anh nói là không yêu cô ấy, rất chán ghét, như vậy quả thật dối trá. Anh không muốn lừa gạt em, anh thật có yêu cô ấy, bọn anh cũng đã từng quan hệ xác thịt.”
Lời nói thừa nhận của anh, tựa như một con dao găm, mạnh mẽ đâm vào tim cô một nhát.
Cô giơ tay đẩy anh ra, bật khóc thành tiếng, định mở cửa bước xuống xe, nhưng không ngờ anh giơ tay túm chặt lấy cô: “Nhan Nhan, em khóc thành như vậy, nếu đi ra, nhỡ ba mẹ thấy được sẽ lo lắng, lại còn Noãn Noãn, không chừng con bé đã ngủ thiếp đi....”
Hoan Nhan đang giãy giụa chợt khựng lại, cô cũng ngừng khóc, nhịn không được lại hỏi tiếp: “Từ lúc chúng ta chưa ly hôn đến sau khi em rời đi, anh và cô ấy đã.... mấy lần?”
“Nếu anh nói, chỉ có một lần, em có tin không?” Anh thở dài một hơi, ôm cô vào trong ngực mình, bất đắc dĩ nói tiếp: “Nhan Nhan, khi chúng ta còn chung sống với nhau, thật sự một lần cũng không có...”
“Em mới không tin chỉ có một lần, cô ấy vừa về nước, hai người đã ở cùng nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294836/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.