“Khu đất Thúy đê nhã trúc kia, Thân Tống Hạo đương nhiên trúng thầu. Đối với Văn Tĩnh, coi như tôi bồi thường.” Lâm Thiến nói xong, buông cái ly xuống, cười nhẹ một tiếng, lướt qua Ka Ka đi ra khỏi phòng.
“Nếu vậy, tôi thay mặt Tĩnh nhi cám ơn Lâm tiểu thư.” Ka Ka nhìn theo bóng lưng cô ta, gương mặt trắng bệch hiện lên từng điểm đỏ hồng. Chợt cô đưa tay ra đóng mạnh cánh cửa lại, hướng thang máy lảo đảo đi... bệnh viện.
Phòng giải phẫu vẫn còn sáng đèn, trong hành lang Kỳ Chấn lo lắng đến toát mồ hôi, ôm đầu ngồi trên ghế dài nói không ra một câu, Trần Nhị cũng buồn bực không lên tiếng, chỉ hút thuốc. Hoan Nhan rơi nước mắt lo cho bạn không biết làm sao mới tốt bây giờ, Ka Ka đứng ở một bên cũng lặng thinh.
“Tĩnh nhi, cậu nhất định không thể gặp chuyện không may, cậu phải cố lên, bảo bối cũng vậy cố lên. Nếu cậu xảy ra bất trắc gì, mình làm sao dám nhìn mặt cậu và Nhan nhi. Mình thật sự hối hận, tại sao lúc đầu không trực tiếp giết chết họ Lâm kia? Sáu năm trước cô ta tổn thương Nhan nhi, sáu năm sau lại là mình và cậu!”
“Vào trong đó lâu như thế, sao Tĩnh nhi còn chưa thấy ra?” Kỳ Chấn chợt ngẩng đầu lên, trog mắt vằn lên sợi tơ máu. Mấy ngày nay, anh đều bận rộn lo chuyện cạnh tranh đấu thầu, không có thời gian để nghỉ ngơi, thậm chí ngay cả Tĩnh nhi cũng không chăm sóc cho cô được. Bây giờ Tĩnh nhi sinh non, nếu là, nếu là.... Kỳ Chấn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294826/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.