Hoan Nhan không hề giãy giụa, nhưng lại khéo léo rúc vào trong ngực của anh. Lúc hai người đi vào, liếc mắt liền trông thấy Thái Minh Tranh ngồi dựa vào cửa sổ, có lẽ là bởi vì mang thai nên cô không trang điểm, sắc mặt tái nhợt hơi bị sưng phù. Vừa ngẩng đầu lên cô liền nhìn thấy hai người dựa sát vào nhau đang đi tới. Cô không khỏi kinh ngạc miệng há to, cái thìa trong tay rơi vào trong ly cà phê kêu keng một tiếng.
Cà phê văng ra khắp nơi, ở trên mu bàn tay trắng nõn, trên bộ quần áo màu trắng của cô, nhìn thấy mà phát hoảng. Thái Minh Tranh luống cuống tay chân vội rút khăn giấy ra lau chùi vết cà phê trên người. Hoan Nhan và Thân Tống Hạo đi tới trước bàn của cô liền đứng lại, hai người ăn ý đều không muốn ngồi xuống.
Đáy mắt của Thái Minh Tranh tràn đầy nước mắt, từng giọt, từng giọt thi nhau lăn xuống. Ở nhà cô là đại tiểu thư, lúc ra đời miệng cũng ngậm thìa vàng, bản thân chưa bao giờ bị chà đạp giống như tình trạng thật hèn mọn ở nơi này.
"Thái tiểu thư." Tiếng nói của Thân Tống Hạo vang lên lạnh lẽo, khí lạnh từ trong giọng nói lan toả khắp quán cà phê. Anh nắm tay Hoan Nhan đang run rẩy, mở miệng nói rành rọt từng câu từng chữ: "Bất kể cô đã nói cái gì, hoặc chưa nói cái gì, tôi cũng muốn nói cho cô biết: vợ của tôi chỉ có một mình Hoan Nhan, con tôi cũng chỉ có một mình Noãn Noãn. Nếu như cô vì không cẩn thận đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294778/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.