Lâm Thiến cũng thật có bản lĩnh, vốn là lão đại đã đem gã tình nhân kia đánh một trận gần chết, gân tay gân chân cũng bị phế đi, nhưng cũng không biết Lâm Thiến đã dùng mánh khóe gì mà khiến lão đại đã tha cho cô ta lần này, lại còn tiếp tục vững vàng đường đường làm bà chủ.
Sáng sớm thứ hai, Thân Tống Hạo rời giường sớm một chút, tinh thần thoải mái chuẩn bị đi làm. Anh đến công ty ngồi giải quyết công việc một lát, lúc chín giờ chợt thư ký đi vào báo đồn cảnh sát cử hai cảnh sát tới, họ nói có chuyện muốn phối hợp điều tra một chút.
Thân Tống Hạo châm điếu thuốc, liếc mắt nhìn hai nhân viên cảnh sát một già một trẻ: "Xin hỏi, có chuyện gì không?"
Người cảnh sát có tuổi liền hỏi thẳng: "Thân tiên sinh, ngài có biết một phụ nữ có tên là Lâm Thiến không?"
Thân Tống Hạo gật đầu một cái: "Biết."
"Như vậy, ngài cũng biết chuyện cô ấy đã chết rồi sao?" Cảnh sát tiếp tục nói như thăm dò. Thân Tống Hạo mi tâm nhíu lại, rồi lắc đầu một cái: "Ngược lại, tôi thật sự không hề hay biết chuyện này."
Anh gẩy tàn thuốc lá, lại hỏi tiếp: "Cô ta chết thế nào?"
"Cảnh sát Câu kiểm tra cho biết, có người đã cố ý cung cấp ma túy cho cô ta, do hít thuốc quá lượng nên đột tử." Viên cảnh sát lớn tuổi có đôi tròng mắt giống như lưỡi câu, nhìn chằm chằm thẳng vào Thân Tống Hạo.
"Chẳng lẽ, cảnh sát nghi ngờ tôi chăng?" Hai tay Thân Tống Hạo xòe ra, sắc mặt không thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294765/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.