"Đúng vậy. . ." Thái Minh Tranh dường như muốn khóc, thanh âm run rẩy gần như không cách nào giữ được, "Tôi không có tư cách nói chuyện với Hứa tiểu thư, bởi vì cô là người được phép ở bên cạnh Thân tiên sinh một cách quang minh chính đại, còn tôi, rốt cuộc được coi là cái gì đây?"
"Chuyện tình cảm không thể nào gượng ép, Thái tiểu thư vẫn còn muốn chấp nhất với chuyện ấy thì không có khả năng đâu!" Hoan Nhan thở dài, nói tiếp: "Tôi còn có việc nên đi trước đây."
"Hứa tiểu thư. . ." Chợt Thái Minh Tranh bước mấy bước đuổi theo kéo ống tay áo của Hoan Nhan. . .
"Cô muốn gì?" Hoan Nhan thoáng chốc rút cánh tay lại, nhìn Thái Minh Tranh đầy cảnh giác: "Thái tiểu thư đang có bầu, cần chú ý đến hành động của mình một chút, chẳng may vạn nhất có xảy ra chuyện gì, chẳng những làm liên lụy tới người khác, mà chính mình còn phải bị tội. . ."
"Nếu như thật đúng là có thể, tôi thật hy vọng mình chưa từng mang thai đứa bé này. . ." Thái Minh Tranh thở dài một hơi, khuôn mặt xinh đẹp trở nên tái nhợt đồng thời những giọt lệ cũng thi nhau lăn xuống thành một hàng. . .
"Đứa con quà tặng quý báu nhất, tuyệt vời nhất của người mẹ, vì sao Thái tiểu thư lại nói những lời như vậy." Hoan Nhan không muốn dây dưa với cô ta nhiều nữa, đẩy cửa muốn đi ra bên ngoài. . .
"Hứa tiểu thư, van cầu cô, cô hãy cứu giúp đứa bé của tôi có được hay không?" Thái Minh Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294753/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.