Hai đứa trẻ vừa ra đời tóc trên đầu đã rậm rạp, thật sự nhìn không giống như vừa mới được sinh ra. Lúc này Duy An, Noãn Noãn và Đâu Đâu cũng chạy vào theo, tiến đến xem hai bé cưng. Noãn Noãn và Đâu Đâu nằm úp sấp ở một bên, không dám thở mạnh, sợ thương tổn đến em trai, em gái. Nhẫn nại rất lâu, nhưng có lẽ vì không chịu nổi liền sờ mó trên mặt em gái một phen. Em gái tính tình nhu thuận, nằm không nhúc nhích cái miệng nhỏ hơi hé ra chỉ kêu a a. Noãn Noãn to gan lại tiếp tục sờ lên mặt em trai. Em trai tính nết cáu kỉnh đến kinh khủng, mắt nhắm tít lại, cái miệng nhỏ mở ra, chuẩn bị đến ba giây đồng hồ, rồi oa lên khóc một tiếng kinh thiên động địa . . .
Noãn Noãn sợ hãi trốn vào phía sau ba ba, nhưng trong lòng đã có chủ ý, quyết định về sau chỉ có thể vụng trộm bắt nạt em gái, còn em trai đúng là cái đồ tiểu bại hoại, vừa chạm nhẹ một cái đã khóc, cô bé không muốn chơi đùa với cậu em này!
Hoan Nhan nghe con trai khóc vang dội như vậy, tự nhiên nảy sinh ra một sự kiêu hãnh của người mẹ. Hãy nhìn mà xem, cô đã sinh ra một cặp long phượng yêu quý, bên cạnh còn có Noãn Noãn và Đâu Đâu nữa, quan trọng hơn cả là anh đã tỉnh táo lại, cô cảm thấy thật hạnh phúc khi được sống cùng với người đàn ông của mình.
Anh kiên trì yêu cầu cô nằm nghỉ dưỡng một tháng tại phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294694/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.