Ha ha ha ha.... Xung quanh mấy tên côn đồ lập tức cười lớn, Kaka cũng sờmái tóc ngắn, không nhịn được "phụt" một tiếng: "Phải phải, Lâm hoa khôi của khoa, tôi thực sự là thua cô, xem ra cô một ngày không giả bộ trong trắng thì một ngày không nói tiếng người, kia không nói được tiếngngười cũng không phải là người rồi, phải, chúng tôi là trở ngại, em trai à, sủng vật của cậu xách trở về coi được rồi đó, đừng ra ngoài làmngười khác chú ý mà xấu mặt....".
"Cô, Gia Minh...." Lâm Thiếnxấu hổ mà khóc lên, không thể ở bên ngoài Tống Gia Minh lộ ra bản tính,làm nũng đùa nghịch kéo ống tay áo Tống Gia Minh: "Cô ấy lại khi dễngười ta....".
"Đủ rồi! Cô còn không ngại mất mặt!" Tống Gia Minh đứng lên, tức giận, gầm nhẹ một tiếng, Lâm Thiến nhìn vẻ mặt hắn thựcsự tức giận, buồn bực không cam lòng đành phải đứng ở một bên, ánh mắtkia quét qua ba người Kaka, Văn Tĩnh, Hoan Nhan có thể giết chết nhiềulần.
Tống Gia Minh tính tiền, kéo Lâm Thiến hướng ra phía ngoàiđi, nhìn qua Hoan Nhan, Hoan Nhan lập tức cúi đầu, không dám nhìn khuônmặt tức giận kia, Tống Gia Minh hung hăng liếc nhìn cô một cái: "HứaHoan Nhan, cô điên rồi".
Câu nói vừa dứt, xoay người cùng LâmThiến biến mất ở cửa quán bar, Hoan Nhan giống như là tượng ngơ ngẩn, cô tàn nhẫn? Anh ta cho rằng cô cố ý đến làm nhục anh ta sao? Anh ta chorằng cô tưởng muốn nhìn bọn họ sao? Tống Gia Minh, anh sai rồi, anh saihoàn toàn, anh sai không đúng lẽ thường.
Tôi - Hứa Hoan Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/145572/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.