Mở tủ lấy ra một hộp viên thuốc, cô liền khóc lóc cầu xin anh: " Hạ Nam...
đừng, chỉ cần anh không bắt tôi uống thuốc, đúng, chỉ cần anh không bắt tôi uống thứ thuốc kinh tởm ấy...
tôi có thể đáp trả anh" Ánh mắt anh hiện lên một tia thú vị, cởi trói rồi đẩy cô lên giường, đè lên người cô khiến cô thở dốc.
Anh quá nặng, cô không thở nổi.
Còn anh đang suy nghĩ rằng người dưới thân quá hoàn hảo, mềm mềm thơm thơm, nhất định không thể để mất nữa! Bỗng nhiên anh bật dậy, tựa lưng vào thành giường, giọng băng lãnh chỉ lên môi mình rồi miết nhẹ: " Lại đây hôn tôi, nhanh lên, tôi không thích đợi lâu đâu " Lúc đầu cô còn chần chừ, khi nghe anh nói thế thì lết lại gần ôm cổ anh rồi hôn anh.
Khẽ nhếch môi, hút sâu chiếc lưỡi nhỏ vào miệng, hấp thụ hết nước ngọt.
Luồn tay vào chiếc áo ngực của cô mà xoa nắn hai cặp nhũ đỏ hồng, ra lệnh cho cô: " Tự cởi hai thứ còn lại ra " Tay run run, sờ vào quai áo rồi vứt chiếc áo ngực ra, tự tụt xuống chiếc quần lót nhỏ.
Hai tay che ngực bị anh kéo ra, đè cô xuống dưới thân, hôn lấy đôi môi nhỏ thật mãnh liệt, cô ngại ngùng đáp trả vì cô biết nếu không đáp lại sẽ phải uống thuốc.
Hai tay bóp lấy đôi ngực mềm mại, dời đôi môi xuống liếm một bên rồi ra sức cắn mút khiến cô đau đớn kêu lên.
Một tay bóp thứ mềm mại, môi hôn mãnh liệt, tay còn lại mò xuống nơi âm u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-minh-toi/144142/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.