Sáng sớm cô dậy đã không thấy anh đâu, trên người không còn một mảnh vải, dưới thân truyền đến sự đau đớn.
Cô lấy điện thoại gọi cho em trai, nhờ cậu ấy nghĩ cách giúp cô thoát.
Đầu tiên cô đợi khi có người bê cơm vào, cầm bình hoa đập sau gáy đánh cho người đó ngất rồi tráo quần áo.
Đặt người đó trên giường rồi trùm chăn kín mít cho người ta bớt nghi ngờ rồi đi ra ngoài sân bay sẽ có người đón.
Cô gật đầu làm theo.
Chỉ chốc lát đã ra đến sân bay, đập điện thoại nhanh chóng bay đi.
Chỉ trong vài giờ, cô đã bay sang một nơi khác, cô không biết đây là đâu nhưng thực sự rất đẹp.
Nơi cô ở có một căn nhà bằng gỗ nhỏ, đi một đoạn có những cái cối xay gió rất đẹp.
Cỏ xanh mướt, hoa nở rộ đầy màu sắc.
Thực sự rất đẹp a~~ Ở đây cô như một người dan bình thường chăm chú chăn nuôi, trồng trọt thật tự do chẳng như ở bên tên ác ma kia.
Ở cạnh hắn tuy cái gì cũng có nhưng thực sự không được tự do như vậy.
Chỉ cần cô ở cạnh nam nhân khác, hăn liền làm nhục cô mấy tiếng không ngơi nghỉ.
[ Một đoạn ký ức hiện ra:
Hôm ấy cô vẫn được tự do đi lại.
Cô đi siêu thị mua ít hoa quả thì túi bục làm hoa quả rơi hết.
Một người tầm tuổi cô giúp cô nhặt lại thì vô tình cô chạm tay người ấy.
Đúng lúc hắn vừa đi họp về thì nhìn thấy, giẫm nát đống hoa quả rồi kéo cô lên xe không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-minh-toi/144139/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.