"Trước khi giải câu đố về việc chiếc xe mất tích trong trạm nghỉ, tôi cần xác định lại mấy vấn đề, những vấn đề sau đây, anh chỉ cần trả lời khẳng định, phủ định hoặc không chắc chắn thôi, được không?" Từ Sách hỏi.
"Được, tất nhiên là không thành vấn đề."
"Vấn đề thứ nhất, bốn phía của trạm nghỉ làm thành một vòng tròn và không có lối ra nào khác?"
"Không sai."
"Không không, xin đừng trả lời theo kiểu hàm súc như nói "Không sai" như thế, chỉ cần khẳng định, phủ định hoặc không chắc chắn thôi."
Cao Đống bối rối bặm môi, nói: "Khẳng định không có lối ra khác."
"Tốt. Vấn đề thứ hai, không phải là được xe cẩu cẩu ra ngoài đúng không?"
"Hôm nay tôi đã điều tra rồi, khẳng định là không phải."
"Vấn đề thứ ba, khẳng định là không phải được xe tải khác đưa đi ra, phải vậy không?"
"Khẳng định."
"Vấn đề thứ tư, hai thiết bị giám sát khẳng định là không có bất cứ một điểm mù nào phải không?"
"Khẳng định."
Sau khi Cao Đống trả lời xong bốn câu hỏi này thì Từ Sách cười và nói: "Mọi tiền đề làm căn cứ phán đoán của tôi đều được xây dựng trên cơ sở của việc anh trả lời khẳng định bốn vấn đề này, tức là, trừ phi người của anh có sơ xuất trong việc điều tra bốn vấn đề này, nếu không kết luận của tôi tuyệt đối chính xác."
"Tự tin thật." Cao Đống tặc lưỡi, cười bảo: "Nhưng cho dù anh đoán sai cũng không sao, anh không phải là người của tôi, tôi cũng không thể trừ lương của anh được."
"Không, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phat-ngon-cua-than-chet/1130373/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.