Gần như một đêm không ngủ, sang ngày thứ hai lúc mặt trời lên, Viên Phi Phi cảm thấy đầu mình hơi nhức.
Nàng ngồi trên giường, nghe thấy ngoài sân vọng vào chút tiếng động khe khẽ.
Trương Bình đang làm bữa sáng.
Viên Phi Phi ngồi ôm đầu ngây người một lúc, sau đó xuống giường ra khỏi cửa.
Nàng vào đến cửa bếp, dựa lưng vào khung cửa, ngó Trương Bình đang còn hấp màn thầu ở bên trong, nói: “Ông chủ.”
Trương Bình giống như lại bị doạ sợ giật nẩy mình lên, hắn liếc nhìn nàng một cái xong rồi lập tức dời ánh mắt đi ngay qua chỗ khác. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, Viên Phi Phi đã trông thấy mắt của Trương Bình phủ đầy tơ máu.
Viên Phi Phi hỏi: “Ông chủ, đêm qua ông nghỉ ngơi không được tốt?”
Trương Bình cúi đầu nghịch cái lồng hấp, lắc lắc đầu.
Viên Phi Phi bước lại gần, nói: “Để ta làm cho.”
Thấy nàng tới gần, Trương Bình cuống quít lui ra sau hai bước, tay của Viên Phi Phi khựng lại, sau đó vẫn như không có gì đón lấy đồ trong tay Trương Bình tiếp tục làm bếp.
Trương Bình đứng sau lưng Viên Phi Phi.
Viên Phi Phi đã trưởng thành, dáng người thanh tú mảnh mai, mái tóc dài đen tuyền dùng một cây trâm ngọc màu xanh vấn lỏng, lộ ra chiếc cổ mịn màng trơn láng, ánh nắng bên ngoài cửa sổ chiếu vào váy áo của nàng, giống như rắc lên một lớp phấn vàng lấp lánh.
Trương Bình nhìn một hồi lâu sau, lặng lẽ cúi đầu, dời ánh mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-o-noi-tich-lang/2302131/quyen-3-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.