Thời điểm Lạc Tử Khâm đến nơi, Trình Du Du sớm đã phát sóng xong rồi, phần nước súp của món bún ốc đều bị cô đem ném vào thùng rác bên ngoài tòa nhà, hiện tại đang tắm trong phòng tắm.
Hôm nay người mở cửa là Chương Tán, từ khi hắn biết được tình bạn giữa bà chủ và thần tượng của hắn, hắn và Lý Tư đã đổi công việc cho nhau, để Lý Tư và Triệu Ngũ làm việc ở nhà hàng thịt nướng, còn hắn thì phụ trách hỗ trợ việc phát sóng trực tiếp với bà chủ.
Sau khi mở cửa, Lạc Tử Khâm liền đối mặt với nụ cười như hoa hướng dương của một gã đàn ông cao 1m8, cùng lúc đó, một mùi vị kỳ quái hướng thẳng phía cô ấy mà xông tới.
Lạc Tử Khâm: "..."
Cô ấy ra sức hít hít mũi và ngửi thấy một mùi vô cùng phức tạp, miễn cưỡng dùng một câu để miêu tả thì đó là: Thối một cách hiếm có. Cho nên vẻ mặt Lạc Tử Khâm khi nhìn Chương Tán không quá thoải mái cho lắm, trong đôi mắt cao quý lạnh lùng hiện lên rõ sự chán ghét.
Chương Tán nhìn thấy vẻ mặt của nữ thần, hẳn cảm thấy bầu trời trong hắn đều sụp đổ rồi, gương mặt hắn ủy khuất còn hơn cả sự oan ức của Đậu Nga*, chỉ tay lên trời mà thề: "Không phải tôi đâu!"
**窦娥冤 (Sự oan ức của Đậu Nga/ Đậu Nga oan): tác phẩm đại biểu của Quan Hán Khanh đời nhà Nguyên, là kịch mục truyền thống của một trong "Trung Quốc thập đại bi kịch". Đây là một vở kịch nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-o-noi-sau-tham-cua-thoi-gian/3556960/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.