NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P147)
Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang
Người đàn ông bị động chợt chủ động gợi chuyện, cô thận trọng đáp: “Không biết, coi bộ là khu công nhân cũ, cư dân toàn là người bản xứ sao?”
“Ừ.”
Lư Bình gật gật đầu, dừng lại dưới một bức tường thấp bên phải.
Sau bức tường là một trạm xá nhỏ dành cho công nhân. Anh ngước nhìn tấm biển kim loại han gỉ trên bờ tường, trong mắt thoáng vẻ sầu muộn, như nhà truyền giáo đầy hoài bão ánh sáng văn minh dõi trông bộ lạc man rợ.
“Xưa ở đây có một nhà máy thép, là xí nghiệp quốc doanh được xây dựng từ những ngày đầu giải phóng. 20 năm trước, nhà máy đóng cửa, khu xưởng lần lượt được bán đấu giá hết. Lúc đó, chính sách không chặt, lãnh đạo nhà máy lợi dụng kẽ hở tham ô tài sản tập thể, các công nhân nghỉ việc không hề được hỗ trợ khoản nào, rất nhiều người không tìm được việc làm mới, chỉ kiếm sống nhờ các công việc chân tay và buôn bán hàng rong lặt vặt. Cả ba thế hệ ông bà cha mẹ con cháu bị vây ở chốn rách nát này. Đa số các hộ gia đình không có phòng vệ sinh riêng. Mạng lưới đường ống ngầm cũ hỏng, tuy năm nào cũng sửa chữa nhưng hễ đến ngày mưa là nước bẩn ứ đọng. Những hộ tầng một (trệt) như ở dưới cống ngầm, ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống.”
Soái Ninh hỏi: “Sao huyện không đưa khu này vào quy hoạch giải tỏa di dời? Sau khi giải tỏa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-noi-nghiep-chan-chinh/948860/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.